Chiều hôm đó, khi mình vừa dọn xong bếp, thì nghe tiếng con gọi: “Mẹ ơi, con mở siêu thị rồi, mẹ tới mua gì không?”. Mình bước vào phòng, thấy con đứng sau một cái quầy nhỏ xinh, xếp từng món “hàng hóa” gọn gàng, tay cầm máy quét, miệng cười tươi. Không hiểu sao lúc đó mình bỗng nhớ tới hồi mình còn bé, cũng từng chơi “bán hàng” bằng mấy tờ giấy cắt vụn và chiếc hộp carton làm quầy thu ngân.
Chỉ khác là bây giờ, trò chơi của con có thêm màu sắc, âm thanh và nhiều chi tiết sinh động hơn hẳn. Con biết chào hỏi, cảm ơn, biết đếm số khi thối tiền, và cả cách nói “Hết hàng rồi ạ” một cách dứt khoát nhưng vẫn lịch sự. Những điều này, mình tin là con sẽ khó học được chỉ qua sách vở. Chơi cùng con, mình nhận ra đồ chơi nhập vai không chỉ để giải trí, mà còn mở ra cơ hội cho con luyện kỹ năng giao tiếp, xử lý tình huống và hiểu hơn về thế giới xung quanh.
Chiều hôm đó, khi mình vừa dọn xong bếp, thì nghe tiếng con gọi: “Mẹ ơi, con mở siêu thị rồi, mẹ tới mua gì không?”. Mình bước vào phòng, thấy con đứng sau một cái quầy nhỏ xinh, xếp từng món “hàng hóa” gọn gàng, tay cầm máy quét, miệng cười tươi. Không hiểu sao lúc đó mình bỗng nhớ tới hồi mình còn bé, cũng từng chơi “bán hàng” bằng mấy tờ giấy cắt vụn và chiếc hộp carton làm quầy thu ngân.
Chỉ khác là bây giờ, trò chơi của con có thêm màu sắc, âm thanh và nhiều chi tiết sinh động hơn hẳn. Con biết chào hỏi, cảm ơn, biết đếm số khi thối tiền, và cả cách nói “Hết hàng rồi ạ” một cách dứt khoát nhưng vẫn lịch sự. Những điều này, mình tin là con sẽ khó học được chỉ qua sách vở. Chơi cùng con, mình nhận ra đồ chơi nhập vai không chỉ để giải trí, mà còn mở ra cơ hội cho con luyện kỹ năng giao tiếp, xử lý tình huống và hiểu hơn về thế giới xung quanh.